Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Cúc đại đóa
Huy Phong12/7/2005

Kéo tấm chăn quá mặt, cô khẽ trườn xuống dưới. Anh giật mình. Ngơ ngác. Mới vừa trải qua một cuộc ân ái say đắm, mệt mỏi, anh ôm lấy cô và chìm vào trong giấc ngủ. Anh khẽ trở mình, xoa nhẹ đầu cô. Rồi bất chợt, anh kéo cô lên sát mặt, khẽ đặt một nụ hôn lên môi cô, rồi tự dưng anh cảm thấy nao nao. Một giọt nước mắt khẽ tràn qua mi mắt của anh. Đã bao năm nay, lăn lội với cuộc sống, anh chưa hề nhỏ một giọt nước mắt nào. Kể cả khi đau buồn nhất. Anh tự nhủ có lẽ do anh mệt quá chăng.

Cô đến với anh thật tình cờ, đơn giản, anh tham gia nhiều hoạt động một diễn đàn trên mạng, cô đăng kí thành viên, vài bài viết, vài lời chòng ghẹo, vài lần tán gẫu qua mạng. Và cô gặp anh. Như những bài viết và cách nói của anh. Anh thật dễ mến và có nét gì đó quyến rũ cô ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cuộc sống trôi qua bình lặng và cô gặp anh thường xuyên hơn. Rồi một hôm anh nói với cô rằng anh muốn ngủ với cô. Bình thường và thản nhiên như cái cách mà anh thường nói với cô qua mạng. Cô, một cô gái gia giáo và nghiêm khắc. Cô, một cô gái cổ hủ theo đúng phong cách á đông mà gia đình để lại. Cô cũng từng có vài mối tình đơn sơ và mộc mạc, chỉ ôm hôn nhè nhẹ. Và anh đến với cô như những chàng trai khác, cũng âm nhạc, văn chương, du lịch, nói phiếm về triết và chính trị. Anh chẳng khác các chàng trai khác, trừ lần này, rõ ràng là anh nói thẳng với cô là anh muốn ngủ với cô.

Cô ngạc nhiên, sửng sốt và bất ngờ. Anh chưa nói yêu cô, chưa từng một lần thề thốt với cô rằng muốn sống với cô trọn đời. Thậm chí, anh cũng chưa một lần kể với cô về thân nhân. Cô giật mình khi nghe anh đề nghị, và thật dễ dàng để từ chối thẳng thừng. Trước khi cô rời quán café để về, anh trao cho cô một địa chỉ khách sạn.

Cô đến khách sạn vào đêm hôm sau, không có điện thoại, không báo trước. Cô lẳng lặng ghé vào một hiệu thuốc và kêu taxi đến khách sạn. Anh ở đó đợi cô với điếu thuốc trên môi. Khi cô đến, anh dắt cô lên sân thượng khách sạn, cả hai ngắm sao và nhấm nháp chút rượu chát. Và, giữ đúng lời đề nghị. Anh đã cùng cô đi đến một chân trời xa thẳm, ngun ngút, cao trào và mệt mỏi. Anh không ngờ, cô chưa từng ngủ với ai trước đây. Anh đã từng ngủ với rất nhiều người, kể cả những cô gái thơ ngây như cô, nhưng tất cả là giả tạo. Thơ ngây khi nói chuyện và điêu luyện khi làm tình. Anh, bối rối thực sự, vì biết chắc là lần đầu của cô.

Như những ham muốn bình thường của một cô gái, cô bắt đầu thích thú với trò chơi mới, trò chơi xác thịt. Cô đến với anh thường xuyên hơn. Dạn dĩ hơn. Có những điều trước đây cô chưa từng chia sẻ với anh thì nay cô thoải mái hơn. Cô nói nhiều về hội họa, ngành học của cô. Nói về công việc. Nói về cuộc sống khốn khó. Và anh bắt đầu yêu cô. Anh không nghĩ rằng anh bắt đầu yêu cô. Những buổi ngủ chung với cô, anh bắt đầu nằm nghe cô nói suốt cả đêm, và anh cũng nói chuyện, kể chuyện với cô suốt cả đêm.

Chiều nay cô đến với anh như mọi khi, hôm nay cô không nói gì. Anh cũng không nói gì. Cả hai đắm chìm vào trong mặn nồng. Trong không gian yên tĩnh tuyệt đối lúc ngày và đêm giao nhau. Cô nói với anh rằng, cô không thể tha thứ cho quá khứ của anh. Không thể chấp nhận kiểu anh đã quen và quan hệ với những người đàn bà trước đây. Ngày mai, khi sáng ra, cô sẽ bay, bay đi đến một nơi khác xa lạ. Sẽ không gặp anh nữa. Chỉ đơn giản thế thôi. Cô là một cô gái quyết đoán. Và anh biết rằng không thể bắt cô nói thêm gì. Anh hôn lên đôi bàn tay của cô, hôn lên trán của cô và anh khóc. Anh đã yêu cô rồi.

Cô lắc đầu khi nghe anh đề nghị xin địa chỉ nơi cô sẽ đến. Cả anh và cô, mỗi người một hướng. Chiều qua, cô đi bác sĩ vì nghĩ mình có mang, nhưng khi bác sĩ thông báo rằng cô sẽ không thể có con vì một tai nạn khi bé của cô. Còn triệu chứng của cô chỉ là một triệu chứng bệnh phụ nữ bình thường. Cô đã yêu anh thật lòng. Yêu nhiều lắm. Trong cô thật khó tả, cô muốn anh hạnh phúc nhưng không muốn mất anh, cô muốn anh vui và cũng muốn anh phải đau khổ khi xa mình. Và cô đã nói với anh cái lý do để chia tay, một lý do khiến anh không thể thanh minh. Cô đã đạt được điều cô muốn. Anh xa cô, có thể tìm một người phối ngẫu và tình cảm, nhưng sẽ phải luôn đau khổ khi nghĩ đến cô. Phải chăng, khi yêu, người phụ nữ trở nên như thế chăng. Cô không biết, anh không biết. Và chúng ta, những người đang yêu, đã yêu và sẽ yêu cũng chẳng thể nào biết. Đau khổ, cũng là một phần của tình yêu, phải không?

Đến đây, hẳn các bạn sẽ tự hỏi, ở đâu, cúc đại đóa cho tựa đề phải không? Vâng câu chuyện trên không có bóng dáng của bông cúc đại đóa đâu cả. Chỉ đơn giản cô gái trên rất yêu cúc đại đóa. Khi nhỏ cô từng say đắm mân mê từng cánh cúc đại đóa. Và cô nghe ở đâu đó, cúc đại đó thể hiện cho một tình yêu say đắm, bất hạnh và đau khổ. Và cô đã sống như thế, như đóa cúc đại đóa ngày xưa, say đắm trong tình yêu nhưng bất hạnh và đau khổ. Đến đây, hẳn các bạn sẽ tự hỏi, phần câu chuyện còn tương đối thật, phần nói thêm về hoa đại đóa chắc là viết cho thêm phần lãng mạn và huyền bí. Vâng các bạn đúng, tôi hư cấu thêm cho phù hợp với tựa đề. Nhưng các bạn thử cầm một bông cúc đại đóa lên xem. Và, như các bạn sẽ thấy. Đau khổ, cũng là một phần của tình yêu, phải không?

Đà lạt 8/29/2004 (trích trong tuyển tập hoa cúc - sắp xuất bản)


Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
  • Những bài cũ hơn
  • Đêm nghe biển hát (12/1/2005)
  • 3h (12/1/2005)
  • Giấc mộng (12/7/2005)
  • Thời gian (12/7/2005)
  • Những bài mới hơn
  • ADSL (12/7/2005)
  • Sân ga (12/13/2005)
  • Về vội (12/13/2005)
  • Con ngoan (12/15/2005)
  • Chuyển khẩu (12/15/2005)
  • Những đốm lửa hồng (12/21/2005)
  • Truyện chưa đặt tên (1/20/2006)
  • Bánh chưng muộn (3/7/2006)
  • Con muỗi (3/8/2006)
  • Con muỗi (p2) (3/8/2006)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus